Âm Vang Mùa Thu

Thu Vàng

Giữa xôn xao, ta đứng lặng
Trong giá lạnh, ta thản nhiên
Thu cho một thoáng bình yên
Lá rơi, rơi kín một miền hoang sơ ...

Ta như cọng cỏ bên đường
Xuôi theo ngày tháng vô thường luân lưu

Ta ngồi đó trong khu rừng ngập lá
Nghe thu về cùng sõi đá hoang sơ
Cuộc đời là những giấc mơ
U mê nên mãi ngẩn ngơ ra vào

Cây đứng lặng nghe lao xao tiếng gió
Lạnh không gian mây xám nhỏ giọt sương
Vi vu khúc hát vô thường
Chiều đi theo đám bụi đường xa xôi ...

(10-22-02)
--------<-- @
hmh

 

Trở Lại Vườn Thơ Gia Long