U Trầm Nỗi Nhớ

U T́nh Để Lại

tôi đă đến và rồi tôi để lại
chút u t́nh đêm vằng vặc trăng sao
để cho ḷng thêm tỳ vết hư hao
cùng năm tháng với hoài mong diệu vợi
lời em nói "rất dễ thương" đến tội
nghe hàng thông vi vút , gió vờn trăng
con tim trong ḷng cửa mở mấy ngăn
mà hơi ấm trời đông chừng rất vội
ngước nh́n em sóng t́nh dâng bối rối
dưới trăng vàng ngượng ngập đẫm hơi sương
kiếp nào đây huyễn hoặc cơi vô thường
về chong mắt đêm học tṛ đọc sách
con mắt liếc, cái môi trề giả cách
làm ngất ngây một thoáng cũ quay về
nghe tội t́nh choán ngợp nỗi đê mê
khi đầu lưỡi chạm vành môị.. tê điếng
dẫu biết chút u t́nh không miên viễn
mà sầu dâng khi bóng xế trăng tà
đông, xuân tàn giờ mùa hạ sắp qua
và nỗi nhớ ngập đầy trong tiềm thức
nh́n bức ảnh mắt môi buồn ray rức
ở phương nào ai cảm nhận hay không
đêm nay trăng về lấp loáng rừng thông
buồn đơn độc nhớ thương người quay quắt

Tiên Bác
(07-23-02
 )

Trở Lại Vườn Thơ Gia Long